Nguyễn Công Bộ, Cảm Tưởng Sau Khóa Tu Học Phụ Tá Giảng Huấn
- ghpham1210
- 17 thg 7, 2024
- 3 phút đọc
Kể từ ngày Cô gọi để chuẩn bị bước lên một nấc thang cao hơn, tôi luôn mang tâm trạng lo lắng, nao nức, hồi hộp như đứa con đi xa sắp được về đoàn tụ với gia đình, có lẽ đây cũng là cảm xúc chung của những anh chị em đã có nhiều kỷ niệm với Thiền Đường Seattle trong những khóa tu học trước đây.
Thiền Đường Seattle, nơi mà Thầy Cô Chưởng Môn đơn độc và trực tiếp xây dựng cái nôi tâm linh, nơi mà tình yêu thương bắt đầu lan tỏa, và cũng là nơi mà Thầy Cô đã ươm những hạt giống thiện lành, từ bi để phát triển thành những con người phụng sự hết tâm sức mà không mong chờ sự đáp đền.
Lớp cấp 7, rồi lớp phụ tá giảng huấn đã chấm dứt trong không khí ấm cúng và tràn đầy tình thương, những vòng tay siết chặt của Thầy Cô với từng người học trò của mình đầy ắp nét hạnh phúc, những lời chúc mừng của từng huynh đệ, từng anh chị Giảng Huấn đàn anh như thầm nhắn nhủ: hãy cùng tôi vững bước trên con đường phát triển Pháp Tổ, hãy nắm vững tay chèo cùng với Thầy Cô lèo lái con thuyền VDPHT trở về quê cha.
Ngày Đại Hội kỷ niệm 20 năm của Thiền Đường Seattle được tổ chức sau các khóa tu học nên thời gian ở lại Seattle kéo dài hơn 2 tuần, vì vậy mà Thầy trò, anh em có rất nhiều ngày được gặp nhau đàm đạo, vui vẻ trong thâm tình đồng môn, đây là niềm hạnh phúc thật sự khó tìm thấy trong một kiếp người.
Nhớ ngày nào khi mới gia nhập vào đại gia đình VDPHT, sự hiểu biết về đạo lý nhân sinh rất còn hạn hẹp, lòng bao dung, lòng vị tha bị hạn chế trong cái tôi phàm phu v.v.... Luôn nghĩ hạnh phúc là những thứ vật chất mà mình phải đeo đuổi và đoạt được, hai chữ tâm linh chỉ hiểu một cách mù mờ qua sách vở, lòng yêu thương chỉ gói ghém trong phạm vi nhỏ hẹp... Sau năm tháng với niềm tin và tâm cầu học, song song nhờ vào sự dạy dỗ của Thầy Cô qua từng cấp bậc, đã dìu dắt tôi bước vào quỹ đạo tu hành để thay đổi và xây dựng một cuộc sống có ý nghĩa hơn, đến hôm nay khi nhận một trách nhiệm cao hơn, tôi chợt nhớ lại ngay lời Thầy hay nói: “ 24 giờ trong một ngày ai cũng có như nhau, nhưng giá trị thì khác nhau tùy do mỗi người biết cách sử dụng”.
Thế Giới ngày nay cần trang trải tình yêu thương vô điều kiện, Pháp Môn VDPHT đang cần những con người mang hạnh phúc, an lạc đến khắp mọi nơi, nay tôi được Tổ, Thầy Cô giao cho trách nhiệm mới, đây là cơ hội rèn luyện bản lĩnh, tu dưỡng đạo đức, vượt qua mọi khảo đảo thử thách để hoàn thành nhiệm vụ, và sẵn sàng làm nhịp cầu tiếp nối cho thế hệ mai sau.
Cuộc họp mặt nào rồi cũng phải chia tay, nhưng trong tôi hình như vẫn còn nuối tiếc, ước ao được ngồi trong lớp nghe thêm những lời giáo huấn của Thầy Cô, những bài pháp mà Thầy Cô luôn luôn cập nhật tương ứng với cơ trời, được sinh hoạt chung với tất cả huynh đệ đồng môn, và đặc biệt hơn là được thưởng thức những món ăn từ chay cho tới mặn rất tuyệt vời, tôi lại nhớ tới lời Cô nói: “ Bộ phàm ăn nhưng phàm ăn trong cao thượng....” Nói đến đây, xin chân thành cám ơn tất cả các anh chị trong ban tổ chức, từ đưa đón đến ẩm thực đã dùng những loại gia vị yêu thương nêm nếm trong từng món ăn, tăng thêm hương vị đậm đà mà không nơi nào có thể làm được.
Với những chia sẻ đơn sơ mong sẽ là một điểm hạnh phúc được giữ lại trong mỗi chúng ta.
Thân ái!
Nguyễn Công Bộ
Thiền Đường London, Canada