top of page

Lương Cẩm Phụng, Thức ăn & Tình yêu!, Houston

Đã cập nhật: 17 thg 9, 2024

Sau Cấp 6, chúng tôi được Thầy Cô khuyến khích viết lại những cảm nhận nằm sâu trong tâm mình, thực sự tôi không biết phải viết gì và phải bắt đầu từ đâu? Đột nhiên khi chợt nghĩ về mẹ, người tôi xem là quan trọng nhất trong cuộc đời của mình, tôi biết ngay là tôi sẽ bắt đầu viết về bà. Tôi thực nghĩ là mẹ tôi là người mẹ mà bất cứ đứa con nào cũng mong ước có được. Bà là người luôn tận tình với mọi người, luôn giúp đỡ người khác hơn bản thân mình, nhất là với các con của bà, và bà lại là một người đầu bếp tuyệt vời, luôn chăm sóc cho chúng tôi như vậy thử hỏi làm sao tôi không thương mến bà được?

Tôi được hướng dẫn đến Thiền Đường (TĐ) Boston, MA vào năm 2006, vào thời gian đó tình trạng sức khoẻ của mẹ tôi thực đáng lo ngại. Bà vừa bị tiểu đường, cao huyết áp, cholesterol, khó thở, và nhất là hai đầu gối, mất cả chất sụn nên rất đau nhức mỗi khi phải co duỗi chân. Một trong những lý do đưa bà đến TĐ là vì sự đau nhức này. Bà đã thử nghiệm nhiều phương pháp, nhiều loại thuốc men nhưng đều vô hiệu, mãi đến khi có bạn giới thiệu đến TĐ Boston để được giúp đỡ. Sau một vài lần trị liệu bà cảm nhận cơn đau ở đầu gối giảm nhiều. Đến khi khóa học VDPHT được tổ chức tại TĐ Boston bà đã ghi danh cho toàn gia đình theo học. Mẹ đã biểu tôi phải xin nghĩ một tuần, thực tâm tôi chẳng biết mình sẽ học được điều gì! Tôi theo học chỉ vì thương mẹ. Bà muốn tôi theo học vì lo cho căn bệnh của tôi, thời gian đó tôi đã không thể kiểm soát được lượng đường trong máu của mình, và tôi đã mất thị lực hoàn toàn bên mắt phải vì võng mạc bị tách rời ra và mẹ nghĩ rằng với phương pháp thiền định này có thể có cơ may phục hồi lại được thị lực. Trong 3 năm đầu, tôi nghĩ khi tới TĐ là để nhằm giúp người mà thôi, tôi đã đến TĐ chỉ vì mẹ. Thú thực, tôi có lười biếng, đôi khi tôi đã tự tìm cớ để đừng đi. Tôi là một người thích thưởng thức món ăn, tôi có thêm một lý do nữa để viết bài. Tôi thực không yêu thích lắm các bữa ăn chay, nhưng may mắn, tôi đã hai lần tham dự các lớp học ở Seattle với các thức ăn chay, tôi đã bắt đầu cảm nhận được hương vị tuyệt vời của các món chay này. Tôi thực chưa hiểu liền tại sao hương vị ở Seattle lại tuyệt vời mà ở các nhà hàng bên ngoài không bao giờ có được. Ngay trong giây phút tôi đến phi trường Seattle, tôi đã được đón chào và được đưa ngay về TĐ, và khi vừa đến nơi tôi đã lại được tẩm bổ các món ăn chay tinh khiết, để sau đó được đưa trở về khách sạn nghỉ ngơi. Trong suốt 3 ngày học chưa bao giờ tôi cảm thấy đói bụng. Thức ăn không phải chỉ cung cấp cho các môn sinh mà còn biểu lộ cả một tình cảm đặc biệt nữa. Một lần tôi vào bếp cố phụ rửa phần chén của mình nhưng các anh chị ở TĐ đều dành làm cả.

Sau bao năm thưởng thức, thức ăn đầy bổ dưỡng của mẹ, và mãi khi đến tu học được 2 lần tại TĐ Seattle, hôm nay cuối cùng tôi đã biết lý do tại sao các món ăn đó tuyệt vời như vậy … Những món ăn của mẹ và của các anh chị ở TĐ Seattle có cùng một chất liệu đó là hương vị của tình yêu và sự chăm sóc đã được đưa vào các thức ăn trong khi sữa soạn. Và kể từ đây tôi đã hiểu được một điều mà từ lâu tôi cứ hoài vướng mắc là tại sao thức ăn của mẹ luôn ngon lành hơn bất cứ một nhà hàng nào bên ngoài. Mỗi khi nhìn ngắm huy hiệu của Pháp Môn, tôi thấy ở giữa là trái tim. Lại một lần nữa tôi đã thực hiểu tại sao cùng một món ăn, cùng một nguyên liệu không khác mà một dĩa thì thật sự ngon… Sự khác biệt là tình yêu đã thắm vào đó có khác. Và bây giờ tôi lại hiểu thêm một điều nữa… Một người có giọng ca thường, đôi khi hát rất tuyệt vời hơn hẳn một ca sỹ, lý do là họ đã để cả tâm trí và tình yêu vào bài hát. Tôi lại vừa nhận ra được thế nào là sức mạnh của tình thương. Tất cả mọi điều với tình thương đều rực rỡ hẳn. Nếu mẹ không dùng tình yêu của bà, để đưa tôi đến lớp học và kéo tôi đến TĐ. Thì điều hiển nhiên là tôi không biết được lợi ích của thiền định và hành pháp; và dĩ nhiên tôi vẫn phải suy nghĩ và hành động giống như người đời bên ngoài… Tôi đã hoàn toàn thay đổi cách suy nghĩ và cách sống. Khi nghĩ lại, trước kia mỗi khi mẹ kéo tôi đến TĐ tôi thường hay khó chịu như bị áp đặt. Nhưng ngày hôm nay đây thì ngược hẳn, tôi chính là người nhắc nhỡ mẹ đi đến TĐ. Một điều cuối tôi muốn nói về tình yêu là nếu không có tình yêu to lớn của Thầy Thuận và Cô Hải thì dĩ nhiên chẳng thể nào đã có hơn 50 TĐ trên thế giới.


Lương Cẩm Phụng

Thiền Đường Houston

Tháng 10 năm 2012

Bài đăng gần đây

Xem tất cả
Tú Hoa, Bàn Tay Từ Ái, Darwin

Mỗi người trong chúng ta ai cũng có lúc rơi vào vũng lầy đau khổ tuyệt vọng, hay bối rối hoang mang trước khúc quanh của cuộc đời, và tôi...

 
 
Bài Cảm Tưởng Của Jesse Veness

Vào tháng Giêng năm 2008, tôi đã bị một cơn đột quỵ nghiêm trọng. Lúc đó, một trong những bác sĩ đã nói rằng, tôi sẽ không thể đi lại hay...

 
 
Thiền Đường Trung Ương Hoa Kỳ Anaheim
9792 Broadway, Anaheim, CA 92804, USA
+01 714-702-5887
Đại Diện TĐTƯ Tại Úc Châu

No. 3 Holmes Road

Minto, NSW 2566

+61 425 005 088

Đại Diện TĐTƯ Tại Việt Nam

Ấp 2, Xã Phước Vân

Huyện Cần Đước, Tỉnh Long An

+84 0908 752 681

© 2008 - 2024 Vi Diệu Pháp Hành Thiền
bottom of page