top of page

Cảm Tưởng Về Lớp Cấp 4 Tại Vũng Tàu Tháng 1/2013, Lương Hiền - Bắc Giang

Môn sinh Lương Hiền - Thiền Đường Bắc Giang

“Gẫm cuộc đời thật chẳng có bao lâu.

Làm kiếp người cũng nào đâu dễ có.

Bởi cho nên trót sinh trong trần thế.

Phải làm sao cho xứng đáng kiếp người”.

(Trích bài thơ Chân Lý – Dasira Narada).

Ba ngày học lớp cấp 4 đã trôi qua nhanh chóng. Tôi đã sống trong niềm hạnh phúc hân hoan được gặp gỡ các môn sinh từ các Thiền Đường (TĐ) về đây tu học, được thiền định và thọ pháp Tổ. Lần đầu tiên tôi quên đi những lo lắng đời thường. Chỉ ba ngày học đã mở ra cho tôi một chân trời kiến thức và những trải nghiệm vô cùng quý giá.

Những bài pháp của Thầy Cô vừa sâu sắc, vừa giản dị, đã truyền vào tâm của từng môn sinh bài học làm người. Nhớ lời Cô Chưởng Môn Nguyễn Ngọc Hải dạy: “Nếu điều gì gây hại cho người, thì dù ai buộc ta làm ta cũng không làm. Nếu điều gì làm lợi cho người thì dù ai cản ta cũng làm”, “Những gì ta không mong người làm cho mình thì đừng làm cho người”. Đây sẽ là kim chỉ nam về cách ứng xử trong cuộc sống cũng như khi thực hiện nhiệm vụ công tác của tôi. Bởi “Mình tu là tu cho mình chứ không ai có thể tu thay mình được” (lời Thầy Chưởng Môn Nguyễn Đức Thuận). Tôi sẽ không quên lời căn dặn ân cần và ánh mắt đầy mong mỏi của Thầy Cô vào phút cuối của buổi học để nhắc nhở mình phải vững vàng tu học đời và đạo. Ba ngày học để biết tường tận về pháp cấp 4 đã là chưa đủ thì việc tu học để hiểu những bài pháp “vô lượng nghĩa” này lại là một quá trình. Do đó, tất cả các môn sinh phải cố gắng ứng dụng pháp Tổ trong từng việc mình làm, “nghĩ những điều Tổ nghĩ, nói những điều Tổ nói”. Dù không có Thầy Cô bên cạnh để hướng dẫn nhưng Tổ đã dạy: những người xung quanh ta cũng chính là những “thầy cô miễn phí” và “là ân nhân dạy ta rõ cuộc đời”.

Quá trình tu học từ cấp 1 đến cấp 3 tôi mới chỉ hiểu thiền để chữa thân bệnh cho mình và mọi người. Nhưng lên cấp 4, tôi mới hiểu rằng mục đích thực sự của pháp môn VDPHT không phải là chữa thân bệnh mà là chữa tâm bệnh và chuyển biến tâm thức con người trở nên tốt đẹp và hướng thượng, để đủ điểm đạo trở về với nguồn cội. Thế mới thấm thía câu cuối cùng của bài thơ Chân Lý Tổ dạy: “Đưa nhân loại hoàn hư về một nẻo”.

Tôi rất vui vì qua khóa học này tôi có thêm cơ hội được đóng góp cho TĐ Bắc Giang nói riêng và pháp môn VDPHT nói chung ngày càng vững mạnh và phát triển. Kể từ đây, tôi đã chính thức bước chân vào ngôi nhà tâm linh VDPHT, gia nhập cùng các môn sinh trên toàn thế giới dấn thân phụng sự cuộc đời, kiến tạo công đức, phát triển lòng từ bi và trí tuệ, dũng cảm đương đầu với thử thách, khó khăn phía trước – chắc sẽ chẳng có hạnh phúc nào hơn thế.

Cảm ơn Đức sư tổ Dasira Narada đã cho ra đời pháp môn VDPHT. Cảm ơn Thầy Cô Chưởng Môn không quản đường xa về giảng những bài pháp chân thật và ý nghĩa cho chúng con. Cảm ơn các Thầy Giảng Huấn đã truyền tải những bài pháp bằng tất cả tâm huyết và tấm lòng cho các môn sinh. Cảm ơn Ban Tổ Chức và Thiền Đường Vũng Tàu đã tạo điều kiện cho khóa học thành công tốt đẹp. Con xin hứa với Tổ và hứa với Thầy Cô sẽ tu học thật tốt và cầu xin lực Tổ gia trì cho tất cả môn sinh được ngày càng tinh tấn trên con đường tu học và hành pháp Tổ. Mong các môn sinh hãy cùng tôi cố gắng tu học với chân tâm và vượt qua mọi khảo đảo phía trước.


Bắc Giang, ngày 02/02/2013

 
 

Bài đăng gần đây

Xem tất cả
bottom of page